Saturday, July 24, 2010

5 sao

Cuối cùng thì sự náo nhiệt hiếm hoi cũng qua đi, trả lại cho Đà Lạt nét trầm buồn chậm chạp vốn có. Khi mà các vị khách Asian trở về sau 5 ngày họp năng lượng, mấy anh chàng bảo vệ an ninh cũng được nghỉ ngơi, xả trại, mấy thằng thanh niên chạy xe độ cũng bớt lấm lét khi ra đường.

Thành phố nhỏ tí ti chẳng cổ cũng chẳng tân có cơ hội đón mấy ông khách bự tới họp về năng lượng có lẽ nhờ có cái nhà máy nguyên tử cũng tí ti - do Mỹ xây, Nga sửa - và năm bảy cái thủy điện - do địa hình phù hợp - mà được.

Nghe đâu, chính quyền đã cố gắng làm cái đập dã chiến để ngăn nước hồ Xuân Hương lại cho đẹp vừa mắt khách xịn, nhưng hoài công vô ích. Âu cũng là lẽ công bằng, chỉ mấy tháng trước đó người dân Đà Lạt và du khách thập phương đã ăn một cái Tết không có hồ Xuân Hương, ngay cả hai con rồng Guinness VN cũng thè lưỡi kêu khát. Họ nói tất cả tại cái thằng TIẾN ĐỘ.

Cũng nhờ cái dịp hiếm hoi này, Đà Lạt cũng được thủ tướng về thăm và phát biểu, ông nói nhiều điều nghe quen quen, chỉ duy nhất một điều làm suy nghĩ: Đà Lạt cần thêm vài cái khách sạn 5 sao nằm trong hệ thống các tập đoàn khách sạn quốc tế để có khách du lịch.

Sắp tới thế nào cũng có chuyện nhiều đoàn cán bộ tỉnh, thành phố đi tham quan nước ngoài, học tập, kêu gọi đầu tư 5 sao. Sẽ có nhiều qui hoạch du lịch 5 sao.

Thường thì khách du lịch ăn - ngủ khách sạn 5 sao, thì họ cũng chơi theo kiểu 5 sao, mà điều này thì Đà Lạt thuộc loại Trâu chậm uống nước đục rồi. Du khách nghèo mà còn chảnh: tới Đà Lạt xài không hết tiền !!! Huống chi ...

Người ta không thể kinh doanh khi sản phẩm làm ra chỉ bán được 1 lần, trong khi theo thống kê thì đa số khách du lịch quốc tế không quay lại VN lần thứ 2. Mà cái bọn nước ngoài họ ghê gớm lắm, họ đi du lịch khắp 4 bể 5 châu rồi, không biết trong hồ lô họ chứa biết bao nhiêu chủng tử rồi, liệu Đà Lạt có đủ khả năng làm đọng lại vài giọt sương mai long lanh trong đó không? Khó quá.

Giấc ngủ nhung lụa không còn là thứ xa xỉ nữa, có quá nhiều nhà đầu tư, chỉ thiếu nhà đầu tư cho giấc ngủ sảng khoái, hạnh phúc. Năm ngoái người ta nói VN đứng 5 xếp hạng chỉ số hạnh phúc toàn thế giới, năm nay thì người ta nói VN đứng 96/155 nước, không biết thằng nào điêu nhưng có lẽ con số năm nay chính xác hơn, vậy thì cũng nên hiểu rằng Việt Nam sẽ là lựa chọn thứ 96 của khách du lịch quốc tế. Không thể coi thường thống kê của tụi quốc tế, họ thống kê cho dân họ chớ không phải cho dân mình, mà mình thì cần tiền của họ.

Món ăn vật chất dù có ngon mấy cũng dễ làm và dễ tiêu hóa, đi vào cửa trước phía trên, nhảy lên nhảy xuống, để lại chút luyến tiếc đầu lưỡi, chút mỡ, chút calories, rồi đi thẳng ra cửa sau phía dưới, trần trụi quá. Nghe những người am hiểu người ta nói bọn nước ngoài họ thèm mấy cái món ăn Ngũ giác quan, chỉ loại trừ Tỉ thức mà thôi. Họ chán cái kiểu thông qua Bộ Tiêu Hóa lắm rồi, chỉ tổ thêm ô trược cái nhục thân gây phiền não mà thôi. Cái món Ngũ Giác Quan này thiệt khó làm, lâu nay Đà Lạt lay hoay với cái vốn lịch sử 120 năm hình thành và ngàn năm khí hậu vẫn không làm được. Tìm trong quá khứ không có thôi thì thử trong hiện tại và tương lai vậy.

Tương lai của con người là TIẾN HÓA và HẠNH PHÚC, phải chăng vì vậy mà nhà Phật kêu gọi TRI HÀNH HỢP NHẤT chăng?
.

No comments: